Có một mùa hạ nồng nàn trên cánh bằng lăng/ Cô bé ơi sao em vờ không thấy/ Khi phượng vĩ bùng lên rực cháy/ Hoa bằng lăng lặng lẽ tím trong chiều... Có một mùa như thế đã cùng ta đi qua bao năm tháng để mỗi khi những chùm bằng lăng rợp sắc tím, những chú ve sầu kêu rộn rã lại nhắc nhớ ta về miền ký ức nắng chói. Ở đó luôn có một mùa thương nhớ những tà áo trắng e ấp, thướt tha, nồng nàn như những cánh bằng lăng tím mỏng manh. Một mùa chia tay ngọt ngào mà vấn vương bao kỷ niệm tiếc nuối.